Người đàn bà

ngã tư đường...

 

 

Trên đường đi làm, tôi thường đi ngang qua một ngã tư mà lúc nào cũng kẹt xe, cũng bận rộn cả bốn góc đường. Trong khi chờ đợi thì tôi cũng thường nhìn quanh... dòm ngó một vài sinh hoạt thú vị ở góc đường lớn này.

 

Vào mùa khai thuế lợi tức, thì ít nhất cũng có vài người được các hãng làm thuế thuê, họ thường mặc những hình nộm nhiều màu khiến ai đi ngang cũng phải nhìn, đó cũng là mục đích của họ để quãng cáo.

 

Trong số đó tôi thấy có một người đàn bà, khi nào cũng cười vui, siêng năng nhún nhẩy trong các bộ quần áo người ta thuê bà mặc quãng cáo. Sau mùa thuế thì bà lại quãng cáo cho các tiệm phone, tiệm vàng...       

 

Có một lần, trời đã xế chiều. Tôi dừng lại ở trạm xăng để đổ xăng ở góc đường, đang đứng nhìn vu vơ thì thấy có người đàn bà ăn mặc rách rưới đi ngang qua. Nhìn bà ta rất quen, nên tôi dõi mắt theo bà chậm rãi bước đi vào trong con đường nhỏ phía sau trạm xăng.

Cậu bé giúp việc ở trạm xăng thấy tôi nhìn theo bà ta thì cũng gợi chuyện:

 

- Tôi nghiệp bà đó lắm cô ơi! Ngày xưa cũng nhà cửa đàng hoàng đó chứ!

 

Tôi đang ngờ ngợ và nhận ra ba ta là người thường đứng làm quãng cáo ở góc đường, bình thường bà mặc những hình nộm sặc sỡ khác với quần áo sốc sếch như chiều nay nên tôi nhận không ra. Tôi đâm ra tò mò và nói với cậu bé:

- Vậy hả! Tôi thấy bà ta thường làm quãng cáo ở góc đừơng...

 

- Đúng rồi! Làm bao nhiêu tiền mua rượu uống hết! Xong rồi không có tiền ăn, tiền mướn nhà... bà ở đàng sau trạm xăng đó cô!

 

Tôi giật mình nhìn cậu bé:

 

- Ở vậy không ai nói gì sao?

 

- Ông bà chủ trạm xăng thấy tội nghiệp bả nên làm lơ không báo cảnh sát...

 

Tôi bùi ngùi nhìn ra phía sau trạm xăng:

 

- Ông bà chủ tốt bụng quá!

 

_ Ổng bả biết gia đình bà ta ngày xưa mà, tiêm hoa Piccolo đó!

 

Tôi ngẩn người ra... tiệm hoa nổi tiếng ở thành phố này... Cậu bé kể lể thêm về chuyện chồng bà có vợ khác, bà buồn nên rượu chè bê tha từ đó và để mất cả quyền lợi của mình. Khi chia của cải ra, chồng bà chèn ép, với phần khiêm nhường bà lại bị bạn bè gạt gẫm... và bây giờ trắng tay...

Từ đó thì cứ mỗi lần đi đổ xăng hoặc đi ngang ngã tư đừơng, tôi đều dõi mắt kiếm người đàn bà bạc phước đó. Khó mà tin chuyện đã xảy ra cho bà...

 

...

 

Một lần đi ngang qua ngã tư đó để đến sở làm, tôi thấy có mấy xe cảnh sát vây quanh một góc ngả tư. Tôi đoán là chắc có tai nạn, một chiếc xe thật đẹp dừng ở bên lề đường... Vì ngã tư bị chận lại, tôi bị kẹt trong đoàn xe, chỉ còn biết ngồi chờ thôi... Tôi bỗng thấy người đàn bà "ở ngà tư" mà tôi hằng gặp. Không biết bà làm gì mà hai vị cảnh sát đang còng tay bà... xong tải lên xe. Bà vừa đi vừa vùng vằng la lối:

 

- Cái độ bạc tình, cái đồ cướp của... cái đồ lường gạt không tình không nghĩa...

 

Tôi nhìn vào chiếc xe đẹp đang đậu ở bên lề... Bên trong là một cặp vợ chồng lịch sự sang trọng đang ngồi như không chuyện gì xảy ra...

 

Tôi cũng đoán già đoán non, tuy sợ trễ giờ làm nhưng cũng tò mò thò đầu hỏi một người bộ hành đang đứng xem:

 

- Có chuyện gì mà bà ta bị bắt vậy!

 

- Bà thấy xe ông chồng cũ và vợ ổng đậu chờ đèn xanh thì bà ta xông ra đập xe của ông, rồi chận xe lại không cho xe chạy.

 

Tôi quay lại nhìn bà ta đang vùng vằng với hai người cảnh sát, mặt bà ta đỏ bừng , hai con mắt trợn lên trắng xác, trông bà như là một con hổ đói... Rồi nghĩ thầm, ông chồng cũ của bà vừa dại vừa không biết điều... Đã biết bà "đóng đô" ở ngã tư này thì sao không tránh ra mà còn nhởn nhơ trêu ghẹo bà...

 

Nhìn chiếc xe cảnh sát phóng đi... Tôi thấy ngậm ngùi... không biết số phận bà ta sẽ ra sao... Rôi lại tò mò đưa mắt nhìn ông chồng cũ của bà và người đàn bà sang trọng ngồi kế bên mà không khỏi ngán ngẩm cho thế thái nhân tình!

Hôm đó tôi làm mà lòng trĩu nặng, nhớ đến hình ảnh của người đàn bà cô thân độc mã, chắc từ nay sẽ không còn thấy bà ta nhún nhẩy trong những hình nộm để kiếm sống qua ngày...

 

***

 

Mấy hôm sau trên đường đi làm về, tôi ghé qua trạm xăng để đổ xăng, trong lòng có chút luyến tiếc vì biết sẽ không thấy người đàn bà tôi nghiệp thường nằm chèo queo sau tiệm, bên cạnh đống đồ đạc và tấm carton rách nát dơ dáy...

 

Đứng chờ xăng bơm vào xe, theo thói quen tôi đưa mắt nhìn ra phía sau... Trời chập choạng tối, tôi lại thấy có một bóng người ngồi tựa vào tường phía sau trạm xăng...

 

  Tôi đưa mắt nhìn, không lẽ là người đàn bà đó hay sao. Đúng là bà ta đang ngồi lặng lẽ trong bóng đêm. Dưới ánh đèn mờ mờ... tôi thấy bà ngồi bó gối, gục đầu lên đôi tay, bờ vai bà rung lên, có lẽ bà ta đang khóc...

Tôi lặng người chưa biết mình làm được gì thì thấy cậu bé làm trong trạm xăng mang mấy túi rác ra vất, tôi thấy bà ta đứng bật dậy đến bên cái thùng rác, lúi húi vào trong thùng như đang kiếm cái gì...

 

Mừng rỡ tôi gọi khẽ cậu bé và ngoắc lại để hỏi thăm... Câu ta bảo cảnh sát nhốt bà một đêm xong thả về, bà đi lang thang đâu mấy hôm nay... chiều nay mò về đến chổ này ở lại... đang đói meo râu chắc lục thùng rác để kiếm cái gì ăn!

 

Tôi nghe nghẹn ở cổ họng, nước mắt như chực tràn ra... tôi lắp bắp với cậu bé:

 

- Tôi nhờ 1 chút...

 

 

Cậu bé còn ngơ ngác, tôi tiếp:

 

- Em mua cho bà ta cái gì ăn đi... Tội quá! Vừa nói tôi vừa đưa cho cho cậu bé ít tiền.

 

Cậu bé cầm lấy:

 

- Cô chờ em đưa tiền thối...

 

- Thôi em cho bà ta luôn dùm...

 

- Đừng... bả có tiền là mua rượu, uống say rồi kể lễ nghe mệt lắm!

 

Tôi bật cười:

 

- Kệ đi... để bả giải sầu...

 

Nói xong tôi cũng ngạc nhiên với chính mình... có lẻ tôi nhìn thấy bà ta quá vô vọng... cần phải quên đời...

 

Lái chậm rãi xe đi, luyến tiếc nhìn lại khi thấy bà ta đở lấy chiếc bánh mì từ cậu bé , nhai ngấu nghiến... dưới ánh đèn vàng loe loét của ngỏ hẹp phía sau trạm xăng... buồn hiu hắt...

 

Cuộc đời có những nghiệt ngã, những đổi thay không ngờ... Nhìn hình ảnh của người đàn bà tôi nghiệp cô đơn trong bóng đêm. Tôi rùng mình, khoãng cách giữa bà và tôi rất gần... Dù sao đêm nay bà được ấm lòng, mong bà có giấc ngủ ngon không mộng mị không đau khổ đến nổi bà trở thành người nửa tỉnh nửa điên...

 

Và ngày mai, có ai biết được ngày mai, đêm mai chuyện gì sẽ xảy ra...

 

Tôi về... cất tiếng thở dài...

 

 

Kim-Chi

 
   về:
Trang Thơ Truyện
Trang Nhà
Liên lạc: Nutrunghocdanang@yahoo.com