HỒNG NHAN TRI KỶ
 
  ANH TRINH
 
 

    

Có một câu nói về tình bạn: “Đàn ông, có được một người bạn tốt giống như họ được thưởng thức một loại rượu quí; có một người bạn gái đối tốt với họ thì được ví như một loại men, làm say ngất ngây”


     Theo tôi, chất men đó đã làm nên một thứ rượu nồng, và được rót vào một chiếc ly thật đẹp có tên là Hồng Nhan Tri Kỷ. Cả chàng và nàng khi uống vào đều say ngất ngư, không ai nghĩ đến chuyện … mai sau.


     Chỉ mới nghe giải thích sơ qua về bốn chữ Hồng Nhan Tri Kỷ, bạn tôi đã phán một câu: Bảo đảm nghe, đàn ông mà ham có Hồng Nhan Tri Kỷ là kể như đàn ông đứng núi này trông núi nọ. Mấy ông mà nghe … chắc cũng hơi nhột, còn mấy nàng thì sao? Có ai đã từng ví von bạn là Hồng Nhan Tri Kỷ chưa?


     Hồng Nhan Tri Kỷ không thể dùng để gọi người bạn gái bình thường của một chàng độc thân. Có thể nói đó là một người bạn khác phái rất hiểu biết, được tin tưởng nhưng lại không phải bồ nhí, không phải vợ. Hồng nhan ở đây không hẳn là dung nhan mặn mà, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn. Hai chữ người đẹp đôi khi ám chỉ một người … đẹp về tính tình, dịu dàng trong cư xử. Hồng Nhan Tri Kỷ nhất định phải là người biết lắng nghe, biết thông cảm. Khác với một người tình chỉ biết vòi vĩnh, càng không phải là người vợ với những ràng buộc trên pháp lý hay những bổn phận của gia đình. Bên cạnh đó còn có bao nhiêu va chạm thực tế đưa đến những phàn nàn, ca cẩm. Hồng Nhan Tri Kỷ là người biết chia sẻ nỗi cô đơn trong tâm hồn người đàn ông mà không cần hồi đáp. Cũng không hẳn là một người mang mối tình đơn phương, bởi Hồng Nhan Tri Kỷ không biết ghen tương bóng gió, không đòi hỏi quyền lợi, không xỉa xói ganh tỵ. Hồng Nhan Tri Kỷ là người phụ nữ nhạy bén, nhận ra được nỗi buồn, niềm vui của người đàn ông … chỉ qua một thoáng nhìn. Không biết hờn trách, luôn luôn dịu dàng có mặt đúng lúc trong đời người đàn ông, không đem đến sự phiền hà gì. Giữa hai người có một mối thâm tình khó diễn tả. Người đàn ông có được một Hồng Nhan Tri Kỷ đúng nghĩa, chính là người may mắn nhất thế gian.

Chuyện cách đây đã lâu...


     Thật đơn giản, không có gì phải bàn luận khi tình bạn đến với nàng và chàng. Một người đàn ông hai con, ly dị vợ và nàng là người mẹ đơn độc của một bé gái mới mười tuổi. Cả hai đã từng trải qua những sóng gió đưa đến cảnh chia lìa trong hôn nhân. Khi sóng đã lặn, những cơn địa chấn sau đó vẫn làm người ta đau lòng nhưng ngoài sự chịu đựng biết làm gì hơn. Hai người có hoàn cảnh thật tương xứng để kết nên một đôi bạn thân thiết. Người ngoài nhìn ra đây là một kết hợp hoàn mỹ, họ gặp nhau hằng tuần, sau những ngày làm việc và giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn. Cùng tham gia những buổi tiệc, chia sẻ với nhau quan niệm sống hay kinh nghiệm đường đời. Cả hai dường như đều e dè, không ai nghĩ hay nhắc đến một kết hợp mới.

  Nàng ân cần lắng nghe khi chàng uất ức kể về mối tình tưởng như bất diệt, người mà chàng yêu từ lúc cả hai ở đại học, yêu đến mức độ sẵn sàng chết vì người mình yêu. Sau bao nhiêu năm chăn gối mặn nồng người đàn bà chợt thay lòng đổi dạ, quay mặt trước cảnh ấm êm của gia đình mà chàng đã cố công vun xới. Người vợ lãng mạn đã nối lại tình xưa với người yêu thuở nào, lừa dối chàng đến hai ba lần để hẹn hò ân ái với tình nhân khi chàng công tác vắng nhà. Chàng cố tình bỏ ngoài tai những đàm tiếu của dư luận, tình yêu và lòng tin tưởng tuyệt đối của chàng dành cho vợ lại là cái cớ để người vợ gán cho chàng cái “tội danh” thờ ơ, lạnh nhạt.
  Kết cuộc, bao cố gắng để gầy dựng cho mái gia đình một vợ hai con của chàng như là công dã tràng. Ngọn sóng từ mối tình xưa đã lôi kéo người vợ lãng mạn của chàng đạp lên búa rìu dư luận, làm đổ sập cái lâu đài tình ái mà chàng đã bao năm xây đắp, gìn giữ. Tờ đơn ly dị được vợ ký sẵn sau một trận xô xát đã là chuyện không tránh khỏi.

Ngày gặp và làm bạn với nàng, chàng vẫn còn ấm ức lắm, mỗi buổi chiều từ sở làm về chàng thường tìm mọi cách để giảm stress bằng cách tập thể dục, tập võ. Bàn tay chàng đấm mạnh vào cái bao cát treo lủng lẳng ở garage như mang theo bao căm hờn, tưởng như đấm vào mặt thằng tình địch. Ngày cuối tuần, chàng thường la cà ở những nơi giải trí, quán cà phê … những nơi mà chàng chưa một lần đặt chân đến sau ngày cưới vợ. Giữa những cuộc vui chàng thường trầm ngâm đau khổ. Chàng gởi tâm sự qua giọng hát thiết tha:

“… Thuở ấy có em … anh yêu cuộc đời, yêu đôi môi ngà điểm nét son tươi … Hay là chua xót nên em nghẹn lời. Mái lầu kia thiếu trăng, cõi lòng này anh thiếu em. Từ lúc vắng em nên anh thường buồn …”

Nàng nghe chàng hát với vẻ chăm chú và thường gởi cho chàng cái nhìn đầy cảm thông. Tình bạn giữa hai người ngày thêm thân thiết. Chàng thích cái tính chịu đựng bền bỉ của nàng. Vẫn biết cứ phải nghe chàng tâm tình tới lui hoài về thiên tình sử của chàng cũng … ngán ngẩm lắm! Vậy mà đôi mắt nàng lúc nào cũng mở to, tia nhìn có phần ngưỡng mộ. Bên cạnh nàng, ngoài cảm giác tự hào chàng còn thấy lòng mình bình yên, thoải mái, sẵn sàng thố lộ mọi tâm tình. Cái điều mà xưa kia chàng không thể nào chia sẻ với vợ con. Nàng cũng biết hát ca, nhảy nhót, khi cùng đi dự tiệc tùng hai người có khi cũng cụng ly rất tâm đầu ý hợp. Làm sao tránh khỏi những cái cầm tay, những ánh mắt đầy ý tứ, khiến con tim … đôi lúc cũng lâng lâng.


     Tận thâm tâm chàng, ngấm ngầm có sự so sánh giữa người bạn gái này và người vợ đã ly hôn. Nàng lớn tuổi hơn nên dễ dàng thông cảm, không vòi vĩnh, không hờn giận vu vơ. Nàng hiền hòa dịu dàng và rất tế nhị, vui vẻ với mọi người. Mối liên hệ càng lúc càng thấm, nàng như cơn mưa nhỏ mà dai dẳng, tưới lên tâm hồn chàng những dòng nước mát dịu. Cho đến một lúc, chàng cảm thấy nàng thật cần thiết trong đời mình. Mỗi buổi tối, chàng đều gọi cho nàng trước khi đi ngủ để nói chuyện, kết thúc với câu: Chúc em ngủ ngon, bye! Và đó cũng chính là thói quen mà nàng đang đợi chờ hằng đêm.


     Ai cũng hiểu là tình bạn giữa hai người nam nữ, dù bắt đầu thanh khiết đến đâu thì cũng có những hạn chế về thời gian, về không gian. Một tình bạn thân thiết như thế, chỉ có thể giữ được tính thanh cao trong ký ức, trong kỷ niệm hoặc phải có một khoảng cách mới có thể vĩnh cửu đẹp đẻ. Vượt qua ranh giới tình bạn chỉ một tích tắc, Hồng Nhan Tri Kỷ trở thành người tình hay người vợ thì không còn là tri kỷ nữa. Bởi phụ nữ luôn luôn muốn có vị trí độc tôn trong trái tim đầy bí ẩn của đàn ông, đó lại là nơi có rất nhiêù điều bí mật mà đàn ông không thể nói cho vợ nghe được. Hồng Nhan Tri Kỷ không hề có ý chiếm người đàn ông làm của riêng cho mình, họ hết sức cảm thông. Đó là mối quan hệ vừa xa lạ, vừa gần gũi và họ thông minh là không dễ dàng để cho đàn ông chiếm hửu một cách nhanh chóng. Bởi thế, càng xa tầm tay, Hồng Nhan Tri Kỷ càng luôn hấp dẫn đàn ông.


     Hai người lớn tuổi độc thân cứ tự nhiên như thế, mỗi tuần một lần gặp nhau, cùng xuất hiện ở những nơi giải trí. Cả hai người không cảm thấy lẻ loi như trước kia, trông thật hạnh phúc. Nàng chưa hề lên tiếng đòi hỏi chàng một ràng buộc nào ngoài sự lặng lẽ đón nhận những quan tâm rất chân thành, tự nhiên của chàng. Vẫn cơm ai nấy ăn, nhà ai nấy ở, công việc ai nấy làm … Nhiều tháng, rồi nhiều năm trôi qua, bên cạnh một nam nhân mạnh khỏe, từng trải, vững vàng, tốt bụng như chàng là một tâm hồn dịu dàng, vị tha trong dáng dấp đầy nữ tính của nàng. Họ sánh đôi thật tương xứng về mọi mặt trong cặp mắt thế nhân. Còn người trong cuộc thì sao? Nhiều khi chàng tự hỏi: Có phải đây là một tình yêu bắt nguồn từ tình bạn? Nàng tự hỏi: Có phải chàng là người đàn ông hoàn hảo mà tạo hóa đã sắp đặt cho nàng để đền bù những nghiệt ngã khổ đau trong dĩ vãng? Thời gian … nếu có thể làm phai nhòa những khổ đau thì cũng có khả năng làm chín mùi những rung động tuy e ấp vì bị đè nén nhưng mãnh liệt vô song khi bộc phát.

 

     Một buổi tối cuối tuần, đưa nàng về sau một dạ vũ, chàng tắt đèn xe, đi vòng qua mở cửa xe. Mùi cỏ non ở sân nhà nàng thoảng lên mùi hương ngan ngát, cái vắng lặng của thời khắc lúc nửa đêm và hơi ấm từ người phụ nữ tỏa ra khiến chàng bồi hồi. Một vòng tay siết chặc, rồi như không thể ngăn được những cảm xúc tự nhiên. Cả hai đắm say trong những nụ hôn nóng bỏng, hạnh phúc.

 

Cuối cùng điều gì phải đến đã xảy đến, cả hai đón nhận thật tự nhiên như đồng cỏ khô trong mùa nắng hạ đón chờ cơn mưa rào để cỏ cây thêm tươi mát mượt mà.

 

 

 Bởi họ cũng là người trần thế, hai trái tim tuy đau đớn nhiều phen nhưng vẫn còn những nhịp đập, cũng biết thổn thức khi cô đơn và cũng biết rung lên những giai điệu lãng mạn khi gặp cùng tầng số dao động. Tránh né làm sao được những cảm xúc mãnh liệt rất tự nhiên?

Kể từ đó, họ quấn quýt nhau hơn nhưng vẫn không tiến xa hơn được nữa. Cả chàng lẫn nàng đều yên lặng với mối cảm tình mà người đời thường gọi là già nhân ngải, non vợ chồng. Họ tôn trọng nhau, không ràng buộc nhau về hoàn cảnh sống hay bổn phận, ngay cả về tài chánh, thế nên không có bất kỳ một hờn giận, chưa bao giờ cải vả hay lớn tiếng với nhau. Hơn thế nữa, họ không ngần ngại chia sẻ, kể cho nhau nghe mọi chuyện, hỏi ý kiến khi cần giải quyết mọi vấn đề từ đơn giản đến hệ trọng. Chàng không giấu nàng bất cứ điều gì, kể cả những điều rất thầm kín, riêng tư của nam giới. Từ tình cảm đến vật chất, ngay đến những sinh hoạt tính toán trong công việc làm ăn … Chàng thường thủ thỉ: Em thật là một người đàn bà mà ông trời sắp đặt để xuất hiện đúng lúc trong cuộc đời anh, một Hồng Nhan Tri Kỷ đúng nghĩa của anh.


      Nàng đón nhận những thương yêu, trân trọng từ chàng; một người phụ nữ có bên mình một người anh, một người bạn để an ủi, giúp đỡ nhau không tính toán thì còn gì quí bằng! Thế nhưng … tận trong thâm tâm nàng, sau những cuộc vui sao lại không có giấc mơ đoàn viên. Hình ảnh một mái gia đình bên cạnh người đàn ông này dường như chưa bao giờ nàng nghĩ đến. Cũng có thể khi quá thân thiết và hiểu rõ người đàn ông bên cạnh mình nàng đâm ra e dè, ngần ngại … Nàng tự biết chăm sóc mình, để không làm phiền hà đến chàng, thế nên tình cảm hai người cứ dậm chân tại chỗ. Dù lúc nào hai người cũng tỏ ra xứng đáng với những gì đã trao ra.
Nàng, đại diện cho phái nữ, một phụ nữ đã trao tình cảm cho một người khác phái đến mức độ không tính toán so đo, không hờn giận, lúc nào cũng tỏ ra thông cảm thì chắc chắn nàng phải giấu sau lưng những giọt nước mắt thật lặng lẻ.                                              Chàng, đại diện cho phái nam, lịch lảm ân cần, chìu chuộng nhưng chàng cũng như muôn nghìn người đàn ông khác, chỉ muốn phụ nữ hiểu mình, đồng tình với mình, biết an ủi dịu dàng và luôn ở kế bên mà không mang lại phiền hà gì. Có nghĩa là chàng đã chẳng bao giờ chịu thấu hiểu hay nghĩ đến lập trường của phụ nữ.


     Không biết có phải vì đã quá từng trải hay dối lòng mà không ai nhận ra rằng giữa hai người ít nhiều cũng có sự hiện hữu của tình yêu dưới chiếc vỏ tình bạn. Tình cảm của con người thật không đơn giản. Có mấy ai an nhiên tự tại với những gì có trong tầm tay. Hơn nữa tình yêu lại là một đề tài phức tạp, hôn nhân chưa chắc cột được chân ai. Có những cái mất đi là do duyên phận nhưng cũng có khi do chủ ý. Yêu một người, chưa nhất thiết phải có được người đó. Nhưng khi đã có một người rồi thì nhất định phải trân trọng. Hai người đều không nhận ra rằng Hồng Nhan Tri Kỷ thật sự chỉ đúng nghĩa trong một khoảng thời gian nào đó, khi chưa có sự xuất hiện của kẻ thứ ba. Mối thâm tình của họ dần dà bị hạn chế.

 

    Một phụ nữ khác bước vào đời sống của chàng khi biết anh độc thân, dĩ nhiên không chấp nhận mối quan hệ thân tình không rõ ràng giữa chàng với Hồng Nhan Tri Kỷ cũng như ngược lại, dù Hồng Nhan Tri Kỷ của anh là một người kiên cường tự lập đến đâu cũng có những ước mơ rất truyền thống của phụ nữ. Nàng không thể nào cùng lúc yêu thương hai, ba người. Không thể nào vừa là Hồng Nhan Tri Kỷ của người này, vừa là bạn gái của người kia đồng thời cũng phải tìm kiếm một cuộc hôn nhân phù hợp cho đời mình. Thế nên họ dần dà ít gặp gỡ, không còn những buổi tối trò chuyện tâm đắc. Thời gian dành cho nhau cũng vơi dần rồi dứt hẳn hồi nào không biết. Đoạn đường đời còn lại rẻ thành hai lối, mỗi người có một đối tượng mới để bận tâm, Hồng Nhan Tri Kỷ trở thành cố nhân cho cả hai người.


     Thế rồi…, chàng có một tình yêu khác theo đúng quan niệm của mình, là người chàng yêu, thật sự có thể hy sinh mạng sống vì người đó không tính toán ngần ngại. Nàng sau đó cũng lập gia đình với một người đàn ông mà nàng cho rằng biết quan tâm đến nhu cầu về mái ấm của phụ nữ. Mỗi người đều có sự chọn lựa riêng cho đời mình. Hạnh phúc thật sự có đến với họ không? Chắc tận trong trái tim hai người mới có câu trả lời. Có điều là đôi khi trong đoạn đường đời còn lại, thỉnh thoảng chàng cảm thấy thật trống vắng cô đơn.
   

  Nỗi cô đơn khó tỏ bày chia sẻ với người vợ đầu ấp tay gối. Những lúc ấy, hình ảnh Hồng Nhan Tri Kỷ đến rồi đi trong tâm hồn chàng như nhà thơ Vũ Hoàng Chương từng diễn tả:

“Thoáng hiện em về trong đáy cốc. Nói cười như chuyện một đêm xưa”.

Nhiều lần thấy nàng vào quán ăn một mình, không vồn vả chào hỏi nhưng chàng lịch sự đến trả tiền cho phần ăn của nàng một cách lặng lẽ. Ngược lại lòng nàng vẫn còn lo lắng khi hay tin chàng bịnh hoạn. Biết được mái gia đình sau này của chàng không được ấm cúng như ý, nàng chợt buồn man mác.
 

Nói cho cùng, thật khó để hai người nam - nữ giữ mãi sợi dây tình cảm thân tình bởi không ai cấm người đàn ông có quan hệ bạn bè với nữ giới cũng như ngược lại. Tuy nhiên, thân thiết quá mức sẽ đưa đến tình trạng người bạn gái trở thành Hồng Nhan Tri Kỷ, bởi sau giây phút đê mê, chẳng còn lại gì ngoài một cuộc tình yểu mệnh.

 Nàng, cho dù thành công trong việc biết chia sẻ tâm sự của một người đàn ông, biết nâng đỡ tâm hồn chàng khi gục ngã, nàng đã quên mất rằng bản tính đàn ông chỉ thích gần gũi, quan hệ với người được họ nâng đỡ, che chở hơn.Chàng, tuy đã vô cùng mãn nguyện với những giây phút bên cạnh Hồng Nhan Tri Kỷ cũng đã quên rằng đó là một phụ nữ thuần túy, nếu chấp nhận là Hồng Nhan Tri Kỷ bất kể là nàng thông minh ưu việt cở nào, trái tim nàng cũng đong đầy nước mắt. Nàng không thể nào chảy nước mắt trước mặt chàng như một người vợ hay người tình. Vì thế, chất mặn của nước mắt sẽ phải thấm vào trong làm rát bỏng trái tim nàng. Một người đàn ông thật sự chín chắn làm sao có thể tự hào khi giấu sau lưng mình một người mình thương … phải chịu khổ đau như thế.



Chúng ta đều là người trần thế, đừng bao giờ nghĩ rằng giữa hai người nam nữ có được một tình bạn thân thiết, đừng cho rằng nếu không có sự sơ xuất về xác thịt là mối quan hệ tình bạn đó sẽ thăng hoa một cách thuần khiết. Nghĩa là … đừng bao giờ đi tìm những thứ tình cảm không tự do. Người đàn ông cao thượng chỉ sẽ coi người phụ nữ mình yêu là tri kỷ duy nhất trong vô vàn những hồng nhan đi qua đời mình.


Chất men từ ly rượu đẹp mang tên Hồng Nhan Tri Kỷ sẽ giết mất tình bạn, và đó chẳng qua cũng là một mối tình ngắn ngủi, “tử vô địa táng”.
 
 

Anh Trinh

 
  về lại:
Trang Nhà
Trang Tho Truyện