|
|
Hương vị quê nhà |
|
Gia đình tôi chuyển ra Đà Nẵng sống năm tôi lên 10 tuổi. Ngôi nhà tôi ở
trước cửa nhìn ra là một cái chợ nhỏ có tên gọi là “Chợ Tân Lập”. Ngôi
chợ nhỏ này có lẽ mới lập ra để phục vụ cho những người nuôi bịnh ở Bệnh
viện Duy Tân vì nó nằm phía cổng sau bệnh viện. Ngôi nhà tôi ở là do cậu tôi (em mẹ) mua cho mẹ tôi buôn bán để nuôi cả gia đình. Trước mái hiên nhà là dãy hàng của 3 bà bán bún: Bà bán bún bò, thấp người nhỏ gọn trông rất duyên dáng nói giọng Huế. Bà bán bún chả cá hoặc đôi khi bán cháo gà, người cao lớn dong dãi, hơi lớn tuổi cũng nói giọng Huế. Một bà nữa bán bún mắm, thấp người, đen và có lẽ nhan sắc hơi thua kém hơn. Bà này nói giọng Quảng Nam nhưng tính tình rất chân thật và vui vẻ. Mỗi buổi sáng ba bà đều gánh hàng ra bán trước mái hiên nhà tôi. Mùi bún bò Huế, mùi bún chả cá nghe thơm lừng, riêng bún mắn thì không thơm, chỉ nghe mùi tanh tanh của mắm nhưng lại đắt nhất trong 2 gánh bún kia. Tôi nghĩ có lẽ giá một tô bún mắm rẻ hơn nên người bình dân có thể ăn được. Và gia đình tôi cũng vậy, vì mẹ tôi là người mẹ độc thân buôn bán nhỏ nuôi cả gia đình. Thường buổi sáng chúng tôi được mẹ cho ít tiền chỉ đủ mua một gói xôi hoặc một vài củ khoai ăn lót dạ buổi sáng để đi học. Cuối tuần nghỉ học xin thêm tiền mẹ mua được một tô bún mắm, khi thì tô bún bò Huế nhưng không có thịt mà chỉ có huyết. |
|
Ngày còn ở ĐN tôi biết thưởng thức bún bò Huế, chỉ với nước lèo và vài ba miếng huyết bò. Tôi mê ăn huyết bò, những miếng huyết tổ ong nóng hổi, đưa răng cắn phụp vào, những túi nước ngọt tiết ra từ những lỗ tán ong ấy, ngọt và thơm đến lịm người. Chỉ khi nào ngày may mắn đến với gánh bún bò Huế, bán mau hết, bà chủ vui vẻ tặng cô em gái nhỏ của tôi 1 tô bún cuối cùng có đủ thịt bò, gân bò. Tô bún đặc biệt này rất đậm đà vì là tô cuối nên nước lèo rất đậm ngọt, thịt và gân mêm lụn. Tôi và cô em gái nhâm nhi từng cọng bún, từng miếng thịt, từng cục gân nở trắng phau, nhai tới đâu nghe chất ngọt xương thịt thấm tới đó mà sung sướng vô cùng. Bún chả cá cũng thơm đáo để nhưng lâu lâu tôi mới được thưởng thức. Những lần được thưởng thức là những lần bà bán bún chả cá mở hàng ế. Những lúc như vậy thường bà ấy múc một tô bún cho em gái tôi để gọi là mở hàng lại. Khi bán cháo gà thì sau khi bán gần hết bà thường cho em gái tôi một bó chân gà để gặm, thế là tôi được thưởng thức ké với cô em gái nhỏ. |
|
Ô còn bún mắm thì có lẽ là món ưa thích với giá bình dân nên tôi thường
ăn hơn. Ngày ấy bún mắn chỉ có bún và mắm thôi, không có rau, thịt hay
chả gì hết nên giá rất rẽ. Chẳng nhớ giá là bao nhiêu nhưng nó ít tiền
hơn một tô bún bò và tô bún chả cá. Vì vậy không ngày nào bún mắm ế cả,
bà bán hết thật sớm. Chan mắm mêm vào bún và trộn thật đều tô bún, mùi
mắm nêm từ từ bay lên tạo cảm giác thèm muốn ăn ngay. Khi thưởng thức
được cái vị thơm mặn mòi rất đặc trưng của mắm cộng với vị cay nồng nàn
của ớt miền trung, vừa ăn vừa hít hà. Bây giờ chỉ nghĩ đến thôi mà dịch
vị của tôi lại trào ra khóe miệng rồi đó hiii.
|
|
Châu Mỹ Lợi | |
Trở về Trang Thơ Truyện Trang Nhà Liên lạc: Nutrunghocdanang@yahoo.com |
|