nỗi niềm

  Ngô-Ngọc-Mai
   
 
   

Nước sông chở bóng trăng đầy

Có về bên đó đêm này hay không

Cho tôi gởi những nhớ mong

Nơi đây vẫn mãi ngóng trông một người

     
   

Xuân sang người có còn vui

Đêm ba mươi có ngậm ngùi nhớ nhau

Ở đây Xuân trắng một màu

Đất trời như cũng u sầu cùng ai

     
   

Giao thừa thức suốt canh dài

Giọt buồn lặng lẽ thương ai rơi hoài

Nỗi nhớ tưởng đã nguôi ngoai

Vẫn còn núp bóng gương soi đợi chờ

     

Quê người Xuân đến thờ ơ

Ngày Xuân phố xá bơ vơ muộn phiền

Đêm nay với nỗi niềm riêng

Gởi theo cánh gió viễn phương đến người.