Mùa Nắng Lạ
     
   

Virginia mùa vàng đang trải nắng

Không phượng hồng giăng lối đỏ người đi

Không áo trắng như ngày xưa tôi mặc

Chẵng tiếng ve ru giấc ngủ trưa hè

     
   

Cũng là nắng nhưng sao tôi thấy lạ

Không rộn ràng như nắng ở quê hương

Nắng học trò ngày xưa thường vẫn gọi

Bao nhiêu xuân cũng thương nhớ vấn vương

     
   

Mùa hạ đến gợi lòng bao nỗi nhớ

Nhớ  ve sầu áo trắng bạn bè xưa

Nhớ phong thư phượng hồng trong trang sách

Ngập ngừng trao qua lối ngõ tôi về

     
   

Trái tim nhỏ chứa tình tôi đầy ắp

Phần tình yêu tình bạn kỷ niệm hồng

Tôi những tưởng tâm hồn đà lịm tắt

Chợt thấy lòng một xao xuyến bâng khuâng

     
   

Trong giấc mơ cho tôi quay về lại

Cả một thời mơ mộng tuổi đôi mươi

Như sống lại cả chuỗi  ngày xưa ấy

Hiện hữu về trong mỗi bước chân đi ...
     
    Lê Thy
   

(Thương tặng các bạn NTH Đà Nẵng ngày xưa ...)

 

Trời buồn nhưng chẳng thèm mưa
Nhớ hay không nhớ chờ mưa lưng chừng…

KimChi