Em về soi bóng...chiều đô thị
Từng bước đi qua rất ngập ngừng Đã
lâu vắng bóng người...cô phụ Phố
có còn ai đón bước chân
Sài Gòn soi dấu quãng thời gian
Áo cơm nặng nợ với gian nan Tay vơ
tóc rối ôm hoài mộng Mong được
cuộc đời sớm bình an
Sài Gòn trong từng bước lang
thang Có bóng ai kia...một góc
lòng Ta sợ tiếng yêu còn vương vấn
Nên mỗi bước thầm cứ lặng câm
Sài Gòn ta về lòng thênh thang
Phố đông ...nhưng thiếu một tơ mang
Muốn tìm một chút tình còn lại
Nhưng thôi...cứ mặc đời sang trang
|