Những bông hoa trắng nhỏ li ti
Phảng phất mùi thơm thật diệu kỳ
Nguyệt Quế...những mùa hoa trải muộn
Níu lòng khách đến chẳng muốn đi
Nguyệt Quế mùa này lại trổ hoa
Hương thơm ...nhớ lại những ngày qua
Bóng em lặng lẽ trong đêm xuống
Anh có nghe lòng thấy xót xa
Nhiều điều ta đã nói bên nhau
Thức hết tàn canh...trắng đêm thâu
Nắng mưa chỉ là cơn gió thoảng
Trăng tàn bến lạnh ...vẫn tình sâu
Góp hết hương trời dệt thành thơ
Giữa mùa hoa cúc dạ ngẩn ngơ
Bởi em yêu mãi màu hoa muộn
Thơ nhuốm u sầu... tự bao giờ
Có lúc xa xôi...lúc lại gần
Đôi ta tình vẫn mãi tầm xuân
Trăng thêm huyền ảo màu Nguyệt Quế
Đẹp tựa tình ta giữa cõi trần
|