Đà Lạt Mùa Penseé tím 

   
   

Đà Lạt núi đồi thưở dấu yêu

Em qua thăm lại cảnh sương mờ

Thăm mùa hoa tím penseé nở

Im lặng theo từng bước liêu xiêu

     
   

MMặt nước Xuân Hương đẹp bình yên

Bên anh ngày ấy chẳng ưu phiền

Không như tên địa danh mình đến

Than Thở , Đồi thông hai nấm mồ

     
   

Dốc lên triền dốc dưới đồi cao

Hoa cỏ ven đường gió lao xao

Anh ngắt một cành penseé tím

Gởi tặng cho em tím đợi  chờ

     
   

Đà Lạt qua rồi ngày cuối đông

Sương còn giăng kín phố rừng thông

Ngồi trong quán vắng nhà Thủy Tạ

Ngậm đắng cà phê giấu mộng tàn

     
   

Xa nhau đã mấy mùa trăng lặn

Hết cả thu sầu lẫn đông sang

Penseé chiều nay màu tím rụng

Nỡ nào nghiến nát cánh hoa tan

     
    Kim Vui
   
 

Trời buồn nhưng chẳng thèm mưa
Nhớ hay không nhớ chờ mưa lưng chừng…

KimChi