Chẳng Bao Giờ Gặp Lại
   
    Thành phố đó của tôi...thời con gái
Chiều tan trường...áo trắng rộn ràng bay
Chân bước mau lòng sao cứ dùng dằng
Chờ một gã..thư sinh ...thường qua lại
   
    Như có hẹn nên em.. chiều lãng mạng
Chưa chịu về ...đi dọc mãi bờ sông
Ngắm sông Hàn lòng lại nhớ... thầm mong
Một bóng dáng , một bước chân quen lắm
   
    Năm ngón tay giữ nguyên trên vành nón
Vuốt ve từng sợi tóc xõa ngang vai
Lòng bâng khuâng không giấu tiếng thở dài
Rồi trách móc người đi không trở lại
   
    Tôi chờ đợi biết bao mùa phượng đỏ
Tập tành làm vần điệu của lời thơ
Thơ tôi viết chỉ chờ mong người đọc
Mực phai màu và đau đớn tình mơ
   
    Kim Vui